Thông hiểu và Cảm thương
Khi bị đóng đinh, Chúa Giêsu đã thốt
lên: ‘Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.’ Thật không
dễ để nói được những lời này, và có lẽ còn khó hơn để hiểu được những
thâm sâu của lời này. Ý nghĩa, ý nghĩa thực sự nào của việc hiểu và tha
thứ cho một hành động bạo lực chống lại bạn?
Có nhiều cách để hiểu: Ví dụ như, trong một bài viết thương tâm được share lại vô số lần trên truyền thông xã hội, một người đã mất vợ trong vụ tấn công Paris 2015, đã viết những lời này.
“Chiều thứ sáu, các ông đã lấy đi
đời sống của một người ngoại hạng, đó là tình yêu của đời tôi, là mẹ của
con trai tôi, nhưng các ông sẽ không lấy được sự hận thù của tôi. Tôi
không biết các ông là ai và tôi cũng không muốn biết, các ông là những
tâm hồn chết. Nếu Chúa dựng nên chúng tôi theo hình ảnh của Ngài, nếu
Chúa đó mà nhân danh Ngài, các ông giết người một cách mù quáng, thì mỗi
viên đạn trong thân thể vợ tôi sẽ là một vết thương trong quả tim của
Ngài. Vậy thì không, tôi sẽ không tặng các ông món quà này để ghét các
ông. Rõ ràng các ông đã đi tìm hận thù, nhưng để trả lời cho sự hận thù
bằng sự giận dữ, thì đó là nhường bước trước cái u mê, cái u mê đã làm
cho các ông trở thành con người như con người bây giờ.
… Chúng tôi, chỉ hai người, con trai
tôi và tôi, nhưng chúng tôi mạnh còn hơn tất cả các quân đội trên thế
giới này. và suốt cuộc đời của nó, đứa con trai này sẽ cho ông thấy, nó
sẽ hạnh phúc và tự do.”
Những lời này thật là anh hùng tuyệt vời
và đầy nhân đức, nhưng tôi tin là nó không đi đủ sâu trong sự thông
hiểu và cảm thương. Dù nhân đạo, nhưng nó vẫn có một sự phân chia về đạo
đức, một sự thượng đẳng nhất định. Hơn nữa, trong bối cảnh bất hạnh của
lịch sử và văn hóa dẫn đến hành động khủng khiếp này, những lời trên đã
tránh câu hỏi là: Tại sao lại thù ghét tôi? Đây là một bài viết tích
cực và có ích để bác bỏ sự hận thù, nhưng tôi sợ rằng, nó có thể lại gây
tác động ngược lại đối với những người mà bài viết lên án. Nó sẽ thổi
bùng thêm thù hận.
Đối lập với bài viết trên, là lá thư của Đan viện phụ Dòng Xitô, Christian de Cherge, viết cho gia đình, ngay trước khi bị những người Hồi giáo khủng bố giết hại. Cha đã viết:
Nếu một ngày nào đó chuyện này xảy
đến với tôi, và có thể là ngay hôm nay, khi tôi thành nạn nhân của chủ
nghĩa khủng bố đang đe dọa tất cả mọi người ngoại quốc sống ở Algeria
này, thì tôi muốn cộng đoàn của tôi, Giáo hội của tôi, gia đình của tôi,
hãy nhớ rằng cuộc đời tôi trao hết cho Chúa và đất nước này. Tôi xin họ
hãy chấp nhận rằng Chủ nhân của mọi sự sống, không lạ gì với cách ra đi
đau đớn tàn bạo này … Tôi xin mọi người hãy có thể liên kết
một cái chết như thế này với nhiều cái chết khác cũng vì bạo lực, nhưng
lại bị lãng quên vì người ta hờ hững hay vì không tên tuổi …
Tôi đã sống đủ lâu để biết rằng tôi
cũng có phần trong sự dữ dường như đang chiếm lĩnh thế giới, dù cho sự
dữ đó có mù quáng đánh ngược vào tôi đi chăng nữa … Khi đến
thời đến buổi, tôi phải có một khoảng không rõ ràng cho tôi nài xin
Thiên Chúa và mọi con người đồng loại của tôi tha thứ, và cùng lúc đó,
tôi cũng tha thứ hết lòng cho những ai đã xúc phạm đến tôi …
Thật vậy, tôi không thấy mình có thể
vui mừng khi dân tộc mà tôi yêu mến bị buộc tội một cách kỳ thị là đã
giết hại tôi. Đây là cái giá quá cao cho điều có lẽ được gọi là ‘ơn tử
đạo’ do tay một người Algeria, dù không biết người đó thế nào, đặc biệt
là nếu người đó nói rằng mình đang hành động vì trung thành với cái mà
anh tin tưởng là Hồi giáo. Tôi biết sự khinh miệt chung mà người ta có
thể giáng xuống toàn thể người Algeria. Tôi cũng biết biến thể của Hồi
giáo được một số người dung dưỡng … Thật dễ để cho mình được
thanh thản lương tâm bằng cách gắn đường lối tôn giáo vào trong những hệ
tư tưởng chính thống cực đoan …
Những gì tôi có thể làm, nếu Chúa
muốn, là chăm chăm chìm đắm nhìn về Cha, là cùng Cha nhìn những đứa con
Hồi giáo của Ngài theo đúng cách Ngài nhìn về họ, tất cả đều sáng chói
với ánh sáng Chúa Kitô, đều là hoa trái của cuộc Thương khó, được ban
đầy ơn Thần Khí, với niềm hân hoan thầm kín sẽ luôn luôn có thể thiết
lập sự thông hiệp và tái lập sự tương đồng, sự phấn khởi nơi những gì
khác biệt …
Và bạn nữa, người bạn của tôi trong
thời khắc cuối cùng, người không biết việc mình đang làm. Nhưng, tôi
cũng ‘cảm ơn’ bạn, và cả ‘adieu’ [vĩnh biệt] để nhắc đến bạn với Chúa,
Đấng mà tôi thấy gương mặt Ngài nơi gương mặt bạn. Và mong sao chúng ta
thấy nhau, những ‘người trộm lành’ hạnh phúc, trên Thiên đàng, nếu được
theo ý Chúa, Cha của cả hai chúng ta. Amen.
À, chính đó, có lòng nhân từ và cảm
thông, để hi vọng một nào đó được chạm chén với kẻ thù của chúng ta trên
thiên đàng, cười với nhau về những hận thù lầm lạc, cười với nhau dưới
cái nhìn yêu thương của một Thiên Chúa chung!
Đăng nhận xét